@langtu: Chị nghe một bài hát thật hay & gửi tặng Lãng cùng Dọc đường gió bụi.
Le temps du muguet (Mùa hoa Linh Lan) Nhạc: dựa theo bài hát Nga "Chiều Maxcova" của nhạc sĩ Vassily Soloviev-Sedoi và Mikhail Matoussovski
Soạn lời tiếng Pháp: Francis Lemarque. Ca sĩ: Fernand Gignac
ll est revenu, le temps du muguet Comme un vieil ami retrouvé Il est revenu flâner le long des quais Jusqu'au banc où je t'attendais Et j'ai vu refleurir L'éclat de ton sourire Aujourd'hui plus beau que jamais
Le temps du muguet ne dure jamais Plus longtemps que le mois de mai Quand tous ses bouquets déjà seront fanés Pour nous deux rien n'aura changé Aussi belle qu'avant Notre chanson d'amour Chantera comme au premier jour
Il s'en est allé, le temps du muguet Comme un vieil ami fatigué Pour toute une année, pour se faire oublier En partant il nous a laissé Un peu de son printemps Un peu de ses vingt ans Pour s'aimer, pour s'aimer longtemps
Cảm ơn anh langtu đã đưa mọi người đi du lịch qua các vùng miền thật đẹp và lạ. Hình anh chụp đẹp miễn bàn luôn! :D
chitam cũng rất thích các giai điệu của nhạc Nga, những năm 80 nhạc Nga rất thịnh hành. Mỗi khi đài FM có chương trình nhạc Nga là nghe thấy đã luôn đó! Hiện nay, chitam hay nghe Vitas, một ca sĩ có giọng hát thiên thần.
Gửi tặng anh nghe thử 1 bản của Vitas nhé:
Casual Waltz
Và mời anh nghe Radio Online những bản khác do Vitas thể hiện:
Cám ơn chitam đã ghé. Đúng như vậy, nhạc Nga hồi xưa đó cũng rất hay vì giai điệu lạ. Bây giờ nghe lại thấy bồi hồi vì nó gợi nhớ kỷ niệm một thời khó khăn nhưng đầy những yêu thương thời tuổi trẻ.
À, bài nhạc trên hay đó chitam, anh chưa nghe bao giờ...
"Cho em quên cơn mộng ảo xa xôi thơ ngây ngày nào Em quên được phút trong tay mưa bay dạt dào Ðến muôn đời sau em không còn nhớ yêu thương bên nhau lần đầu..."
Đã lâu lắm rồi trời vắng những cơn mưa. Đôi khi cũng có những đám mây lơ đễnh làm rơi xuống những hạt nước hiếm hoi. Nhìn những cành cây khô ủ rũ, giống như cuộc đời nầy thiếu vắng những niềm vui. Hình như mưa đã bỏ mãnh đất nầy, bỏ tôi phương nầy. Nhưng tôi biết ở nơi đó xa xăm của em, mưa vẩn còn bay...
Tôi thèm những giọt mưa và tôi nhớ những ngày mưa xưa đó, những cơn mưa kỷ niệm trong đời. Nơi đó có em, có tôi, có cã một thời tôi lầm lỗi và từ đó mãi mãi chia xa.
Chúng tôi chia tay vào một ngày trời đầy mưa bay. Mưa rơi trên những cánh hoa giấy rũ rượi trước hiên nhà em, làm trĩu nặng thêm những muộn phiền. Em mặc áo dài trắng, gương mặt đẫm nước mưa và nước mắt. Chúng tôi nhìn nhau không nói nên lời. Em gữi trã lại tôi những quyễn sách tôi đã tặng cho em, trã lại những bài thơ ngờ nghệch tôi viết cho em một thời vụng dại, trã lại tôi tất cã những kỷ niệm buồn vui. Tôi đứng im lặng trước cữa nhà em, em không mời tôi vào nhà như mọi lần, hai đứa đứng ngoài sân mặc cho mưa vẩn cứ rơi. Tôi muốn nói lắm nhưng như có một cái gì chận ngang ngực, đau lắm không nói được. Em chúc tôi may mắn, đó là lần cuối cùng tôi nghe em nói. Thế là xa nhau. Mưa đưa bước chân tôi đi xa khỏi những con đường kỷ niệm, những lối đi về có em.
Cuộc đời đưa đẩy mỗi đứa một phương trời. Tạ từ nhau, chỉ có cái nắm tay vĩnh biệt. Tôi ra đi, cơn gió cũng bay theo. Mang theo cã đôi mắt em và cã những hạt mưa bay chiều đưa tiễn.
Bây giờ cứ lâu lâu những lúc tôi đi qua những vùng trời mưa xa mờ mịt, tôi chợt nhớ đôi mắt em. Nhìn những hạt mưa bay, mưa hay nước mắt em ngày xưa. Và trong ký ức nhạt nhoà, tôi thầm gọi: "ngày xưa ơi..."
Cho Em Quên Tuổi Ngọc Nhạc Lam Phương Khúc Nhạc Không Lời
Cho em quên cơn mộng ảo xa xôi thơ ngây ngày nào Em quên được phút trong tay mưa bay dạt dào Ðến muôn đời sau em không còn nhớ yêu thương bên nhau lần đầu
Cho em trao một lời cuối ăn năn quê hương tội tình Em xin được khóc cô đơn ôi thân phận mình Thế gian còn ai ? Em xin từ giã thơ ngây xuôi theo dòng đời.
Hơi men nào cũng chẳng đủ say Thêm cho đầy giấc mộng chua cay Có nhớ phút giây lầm lỡ Uống cho thật say Uống quên ngày mai Thế gian đổi thay Quanh ta có ai Ðời còn chi trong tay
Mai đây khi hoa tàn úa xanh xao phong ba dập vùi Em xin nằm xuống mang theo con tim ngậm ngùi Giấc mơ nhỏ nhoi đưa em vào cõi thiên thu yêu thương đời đời ...
Ừ, dù sao tiết kiệm là đức tính tốt, vậy cũng được.
Người đi biết về phương nào Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ...
Mưa Sài Gòn Nắng Cali
Sáng tác: Nguyệt Ánh Trình bày: Ngọc Lan
Mưa sài gòn còn buồn không anh Ta tìm đâu ngày cũ êm đềm Những con đường ngập nước mưa Từng quầy hoa ghế đá công viên
Nắng sài gòn còn ấm không anh Hai hàng cây bóng ngã bên thềm Nắng ban mai xanh màu mắt biếc Gió ban chiều làm tóc em bay
Mưa sài gòn ôi mưa sài gòn Bờ đại dương em còn chớ ngóng Ta ra đi mất lối quay về Rồi chiều mưa ai đón đưa em
Mưa bên này buồn lắm anh ơi Riêng mình em lê bước trên đời Dãy ngân hà ngăn cách đôi nơi Từng giọt mưa như nước mắt rơi
Nắng bên này buồn lắm anh ơi Một mình em lê bước trên đời Nắng nơi đây cũng là nắng ấm Nhưng ấm sao bằng nắng ấm quê hương Nắng nơi đây cũng là nắng ấm Nhưng ấm sao bằng nắng ấm quê hương Nắng nơi đây cũng là nắng ấm Nhưng ấm sao bằng nắng ấm quê hương...
Đi ngang qua những cánh đồng trồng nhiều strawberry và những cây gì không biết và những vườn cây cherry rộng lớn.
Vườn cherry, bạn có thể ghé vào ăn thoãi mái chĩ trả khoãng $5 hay $6
Trái cherry trên cành
Những nông trại nhìn xa xa như 1 bức tranh vẽ. Nhìn thấy đẹp như vậy chứ nếu "thả" mình vào trong đó chắc tiêu đời trai, không biết sao sống nỗi. Cãnh mênh mông bao la, chung quanh đồi núi chập chùng, khỉ ho cò gáy và xa xôi đưa về chỉ là tiếng chim chiều kêu buồn bã.
"Má ơi đừng gả con xa Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu..."